Lời Rượu Quê

Nhãn mác in ra thật giả đầy
Tên Hàn chữ Nhật với tem Tây
Cồn pha trộn thuốc ông gà gật
Nước lọc men hoà cậu ngất ngây
Vỏ vẽ hoa văn nhìn mỏi mắt
Chai nhờ kiểu cách mó vui tay
Em là gạo nếp hương đồng nội
Ủ nấu trong làng níu bác say

Dương Đoàn Trọng

Xem Chim (Thơ Vui)

Lúc rảnh ra chuồng lại ngó chim
Đang ngày gió lạnh nó lim dim
Muốn vươn nhọn mỏ mà ngoeo ngoẽo
Thích ngóc cao đầu cứ ỉm im
Chị mộng đi qua kêu chả mó
Cô mơ lướt vội bảo không tìm
Thôi thì phải chịu gầy hay béo
Cũng của mình nuôi kệ họ dìm

Dương Đoàn Trọng

Rao Bán Gà (Thơ Vui)

Tết đến nhà em quảng cáo gà
Anh nào cũng bảo cởi chuồng ra
Cần xem để rõ gầy hay béo
Muốn mó cho rành đúng hoặc pha
Được ý sờ tay đừng sợ nhỏ
Không yêu khép cửa miễn chê già
Ưng rồi cứ việc ôm về nhé
Các bác vui lòng chớ bỏ qua

Dương Đoàn Trọng

Quyển Lịch Treo

Xin đừng nóng vội bóc em ra
Xấu đẹp rồi đây cũng biết mà
Phấp phỏng chờ mong thời khắc định
Nôn nao ngóng đợi tháng ngày qua
Dù to hoặc nhỏ cùng con số
Dẫu đỏ hay vàng cũng nụ hoa
Đẹp đẽ người sinh tròn vẹn thế
Cầu cho cuộc sống mãi an hòa

Dương Đoàn Trọng

Lễ Hội Đường Thi

Lễ hội Đường thi hẹn Vũng Tàu
Ba miền rạo rực nhớ về nhau
Hồn thơ sóng biển xao vùng trước
Ý chữ hương rừng ngát bãi sau
Trống giục liên hồi vang vọng tiếng
Cờ bay phấp phới lộng khoe màu
Mong ngày gặp bạn lòng thao thức
Muốn gọi xuân tình hãy đến mau

Dương Đoàn Trọng

Bánh Gai

Chẳng có gai nào dẫu thật đen
Vàng son giữa ruột cớ chi hèn
Người băm kẻ giã tuỳ nhân thế
Lạt quấn tay vò mặc tự nhiên
Vẫn dẻo bùi thơm trao xứ lạ
Càng mềm ngọt mịn tiếp làng quen
Xanh tươi lá mỏng dầm sương gió
Mắc tiếng thôi đành tủi phận em

Dương Đoàn Trọng

Hoa Hải Đường

Hoạ y đề , nguyên vận của thi nhân Quế Hằng
Trời sinh chẳng dại nép bên đường
Cánh mở nhưng lòng giấu kỹ hương
Đỏ rực màu hoa không sợ gió
Xanh rờn sắc lá chả e sương
Vo ve muốn đậu ong tìm lối
Lấp lửng mong vờn bướm kiếm phương
Lặng lẽ xoè bông chum chúm nụ
Nào ai dám bảo kém thua hường

Dương Đoàn Trọng

Tự Suy

Vẫn biết mình say tự bấy giờ
Xem đời mải miết đến lơ ngơ
Xoè tay ngắm mãi toàn vân méo
Thọc túi sờ lâu rặt chữ khờ
Chẳng mấy người khôn vun đủ nguyện
Không nhiều kẻ dại đắp tròn mơ
Còng lưng gánh của nào ai sướng
Mát dạ ta ngồi chắp tứ thơ

Dương Đoàn Trọng

Dân Chài

Quanh năm thả lưới lại quăng chài
Vớt ánh trăng vàng nhuộm nắng mai
Một mảnh thuyền nan không cửa đóng
Đôi phên liếp lá chẳng then cài
Bâng khuâng lúc ngắm trời nghiêng ngả
Bỡ ngỡ khi nhìn đất nhạt phai
Cắm cọc neo hồn bao bến mới
Quê nhà vẫn hướng dựng tương lai

Dương Đoàn Trọng

Núi Giả

Tự hoạ bài VỊNH CÂY CAU của chính tác giả
Núi giả nghênh ngang chiếm góc trời
Khôn chồng khéo đắp thật mà chơi
Bò lên ngụp xuống hang không lộ
Uốn quẹo chui vòng lối đã phơi
Cái nhỏ ông làm vui gửi kiếp
Khu to lão dựng thích trao đời
Người nam kẻ bắc thường khen đẹp
Vẫn biết đều là dối khắp nơi

Dương Đoàn Trọng

Dương Đoàn Trọng

Bút lực: 64.3

Trang 1/48